Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Kỷ lục bắn máy bay của VN


Những hình ảnh hoành tráng







Tình cờ đọc được comment này

Ngay cả bọn Tàu còn phải sang ta học nghề thống kê cơ mà.
Anh và các bạn chắc quên mất ngày xưa khi ta bảo bắn rơi hàng vài ngànmáy bay Mỹ, cụ già Hoằng hóa cũng bắn rơi máy bay bằng súng…trường !
Thế là khi Kít Sing Rơ nó sang ta năm 73, nó hỏi : các ông bắn rơi máybay của chúng tôi nhiều thế thì phi công của chúng tôi đâu ? tổng sốmáy bay của chúng tôi tham chiến cũng chỉ có chưa bằng nửa số mà cácông thống kê bắn rơi cơ mà ?
 Thế là bên ta ớ ra, thế mới đau !
 Rồi nhà báo hỏi các cụ già du kích Hoằng hóa : các Cụ có cảm giác như thế nào khi được tặng huy chương bắn rơi máy bay Mỹ ?
– Dạ chúng tôi có cảm giác gì đâu, thấy các anh ấy bảo cứ nhận là mìnhbắn rơi để được đi Hà nội nhận huy chương, nhận tiền thưởng, được ănngon một tháng, được phát quần áo mới thì nhận thôi , chứ súng trườngcủa chúng tôi bắn lên giời chỉ 1 km là đạn rơi tõm xuống chứ chạm vàomáy bay sao được ?
Bó tay với nghề thống kê của xứ ta, nhục như …cục thịt mà không biết,cứ nghĩ mình đỉnh cao trí tuệ về thống kê, về bắn máy bay và về đủ thứ! rõ bố khỉ !

http://anhbasam.com/2010/03/14/504-l%25E1%25BA%25A5y-dau-ra-40-gdp/



Pằng pằng

Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010

Sự kiện hot nhất tuần này Lê Kiều Như và Sợi xích




Sự kiện nóng hổi chấn động nhất tuần này là buổi ra mắt của Dâm thư "Sợi xích" của LKN

Một tác phẩm với sức công phá tàn bạo đã đánh bật "Cô giáo Thảo" ra khỏi Top ten lexus

Trích đoạn Sợi xích



Anh ấy dắt tôi đến một khu phố Tàu để dạo chơi. Dọc khu phố là những gánh hàng rong, nhiều lồng đèn hoa được treo hai bên đường, có những tửu quán được bài trí như thời thập niên tám mươi, vài cặp tình nhân vui vẻ say sưa, ôm hôn nhau không quan tâm những ánh mắt chung quanh... Có một cặp lướt ngang mặt tôi cười mỉa.
- Đến đây mà còn ra vẻ đài các nữa làm gì, mắt cứ nhìn như chưa bao giờ nhìn thấy người. Đúng là đồ nhà quê.
Lần đầu tiên tôi đến đây nên không tránh khỏi sự tò mò. Đi tiếp một khoảng đường nữa tôi như lạc vào mê cung, tôi như quên có anh đi bên cạnh, nơi đây một số phụ nữ tươi mát và đàn ông qua lại như đang buông mồi câu khách... Có cả những phụ nữ lớn tuổi cũng đang cười đùa ve vãn đàn ông, nhìn vào những góc tối, từng cặp đang ve vuốt hôn nhau, tiếng gió rít trên tay làm tôi ớn cả sống lưng ở nơi hoan lạc này. Đến lúc này tôi vẫn không biết anh ấy đưa tôi đến đây để làm gì, anh chỉ luôn miệng hỏi tôi với vẻ mặt đầy hào hứng.
- Em thấy vui không?
Rồi anh đưa tôi lên một con tàu, đang cặp bến chờ khách, con tàu có cái tên “Nhớ mãi” nhiều cặp đổ xô xuống tàu, trong đó có tôi và anh, trên tàu có nhiều căn phòng bằng ván đóng cạnh nhau, tiếng gió hú hoà cùng tiếng nhạc văng vẳng, làm cho tôi nổi cả gai ốc. Khách ở đây có người nôn nóng hối hả, có kẻ rụt rè cúi mặt như muốn giấu điều gì. Tàu vừa nhổ neo, mọi người vào số phòng của mình, và cặp của tôi cũng được một phòng.
Vách của những căn phòng, không ngăn được những tiếng thở thôi thúc, những tiếng rên man dại hòa cùng tiếng nhạc khiến tôi không thể chịu được, tôi bắt đầu buông mình cùng thanh âm nhức nhối đó.
Anh ấy bắt đầu chạm vào người tôi và nói:
- Anh như một kẻ đói khát lâu ngày, mình sẽ bắt đầu bước vào cuộc thử nghiệm khác những gì trước đây, xin em hãy đón chào nó, em hãy để cho anh đưa em vào miền hoan lạc, hành hạ đôi ta trong niềm khóai cảm và đừng cưỡng lại sự lạ lẫm cho dù nó có là đau đớn.
Cả hai nhìn nhau như chuẩn bị cho khúc dạo đầu, trong mắt anh lửa đang đỏ lên như một con báo hoang khát mồi, anh bắt đầu hôn lên khắp người tôi, cả hai như muốn tan chảy vào nhau hứa hẹn một cuộc mây mưa hoàn hảo, anh tắt cả những ngọn đèn mờ ảo trong phòng, tôi nghĩ nếu anh tắt đèn chắc sẽ tự tin hơn. Tôi thả mình theo bóng tối, anh lấy khăn choàng cổ trói hai tay tôi lại. Ôi anh muốn chơi trò gì đây?
Tôi tò mò và chờ đợi những điều lạ lẫm ấy... 
Anh đã làm tôi ẩm ướt và nóng bỏng, tôi nẩy người lên, đê mê như muốn anh nuốt cả bầu ngực tôi vào miệng... Tôi tê dại cả người, có cái gì đó như đang cương cứng mấp mé giữa đôi chân của tôi, làm tôi càng thôi thúc, hứng tình nhiều hơn... anh cắn nhẹ và lả lướt vào những vùng nhạy cảm... Anh nhấc hẳn hông tôi lên, bất ngờ anh nhấn vào rồi từ từ đẩy sâu vào bên trong. Tôi quíu cả hai chân lại và rú lên, nó ran rát và đau, tôi lạnh cóng và bóp chặt hai lòng bàn tay vào nhau, còn anh như một con thú hoang hổn hển ra vào, dịch chuyển rồi lại phi nhanh, cổ họng tôi rên rỉ bằng những tiếng rên run rẩy, cắn răng nếm đau đớn đi cùng sự khoái cảm đang dâng trào... 
Nẩy người, tay tôi đã vuột khỏi khăn trói tay, anh vẫn còn đang hổn hển với những vũ khúc, tôi đau đớn như đang bị xé da thịt, lấy tay mình tự ve vuốt lên ngực rồi mò mẫm xuống phía dưới chỗ anh đang... Tôi hoảng hốt bật đèn sáng lên! 
Một sự thật kinh hòang! Tôi hét lên và tung cửa chạy ra ngoài, trượt té xuống ... 
Con mắt tôi lờ đờ, chao đảo, không biết mình sống hay đã chết, trong đầu toàn những hình ảnh khốn nạn của ngày hôm qua, tôi khép chặt đôi mi mà ứa lệ. Tôi ức nghẹn không nói nên lời, chỉ ước gì trong lúc này mình đủ sức để giết được kẻ khốn đó! Nước mắt tôi cứ tuôn trào vì những hành động đau đớn mà anh đã dành cho tôi.
Quỷ quái cho cuộc đời tôi, tôi nhìn anh mà đầy căm hận, trong người tôi lúc này như ai đang xé nát! tôi không ngờ anh biến tôi thành một trò chơi đồi bại bẩn thỉu như vậy! Món dương vật giả đã cướp mất trinh trắng của tôi, ôi! Không có gì đau bằng, thằng chồng ngu xuẩn bệnh hoạn đã làm cho tôi thấy cuộc đời tối đen, đang nằm trong một ống cống thối tha nhất trên đời! Mỗi lần nhìn thấy anh tôi như đang thấy món dương vật vô tri, vô giác ấy. Cuộc đời con gái tôi giữ gìn, hôm nay lại biến thành trò chơi kinh tởm của anh! Có phải tôi đang sống trong địa ngục, kẻ vô tâm cho tôi thấy cuộc đời này toàn màu đen. Người tôi rã rời, cổ tôi như có ai đang cắt, kiệt sức, liệt giường. Tôi như một cái xác không hồn chờ ngày được chôn.
(Trích chương IV)
Giá bìa: 39.000Đ
Nhà xuất bản Hội nhà Văn phát hành.


Bonus bài hát mới nhất của Lê Kiều Như do Nguyễn Nhất Huy sáng tác

(bài hát này cũng phá vỡ kỷ lục trước của "Đừng yêu em", cũng do LKN biểu diễn : bài hát dở nhất mọi thời đại)


Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

FBNC Kênh truyền hình kinh tế tài chính



Địa chỉ : Tầng 14, Số 06 Lê Thánh Tôn, P.Bến Nghé, Quận 1      
Điện thoại: +84 8 3825 7076 – Fax: +84 3825 7077
Website: fbnc.com.vn  (phiên bản thử nghiệm http://fbnc.tividi.vn/Home/Index)
email: feedback@fbnc.com.vn

Hôm qua sau nhiều lần đắn đo cuối cùng mình quyết định viết email góp ý đến kênh truyền hình FBNC và thật bất ngờ là chiều nay đã nhận được email phản hồi. Quả là một kênh truyền hình năng động và sẵn sàng tiếp thu ý kiến của khán thính giả.

Chúc đài FBNC ngày càng phát triển theo đúng định hướng ban đầu

Chao ban Han,

 Cam on ban da co nhung dong gop nhiet tinh vas au sac doi voi kenh truyen hinh kinh te tai chinh non tre FBNC.

Chung toi se hoan thien dan theo huong nhung dong gop chi tiet cua ban de tro thanh mot kenh truyen hinh kinh te tai chinh nghiem tuc va dung dan tai Viet Nam.

Nhan day ban co the vao: http://fbnc.tividi.vn de xem FBNC . Day la version chay thu nghiem (vi dang xin giay phep.) Tuy vay chung toi co gang van hanhnhu mot website chinh thuc.

 Mong nhan nhung dong gop tiep theo cua ban.

 Tran trong,

 Tran Ngoc Chau,Ph.D.

Giam doc kiem Tong bien tap kenh FBNC


p/s: trước Tết 1 tuần mình có gửi email và thư (đại diện tập thể) đến 5 đài truyền hình mà chẳng thấy phản hồi gì cả!

Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010

Bộ sưu tập hoa mười giờ




Hoa mười giờ đủ màu khoe sắc

p/s: hình 10gio_4 là hoa hồng, up nhầm

Mừng UP đoạt giải Oscar


Up là bộ phim thứ 2 mình và Gấu đi xem chung và bộ phim đầu tiên cả 2 đứa xem ở Megastar (chính thức chia tay với Galaxy đáng ghét để qua xem rạp xịn & chảnh)



Hôm nay UP nhận 2 giải Oscar:
- Phim hoạt hình xuất sắc nhất
- Nhạc phim hay nhất

(Thực ra mình thích phim ICE AGE 3 hơn UP vì nội dung phim UP hơi bị chán, ox thì thích nhạc phim UP)

Mừng UP đoạt giải Oscar post lại bài review của Phan Xine, 1 trong những review về UP mình thích nhất

http://www.phanxineblog.com/?p=2745

1. Up là một trong những phim hiếm hoi hay xuất sắc trong mùa hè nămnay, và có lẽ là bộ phim kinh phí lớn nhưng vẫn hay trong mùa hè nămnay (so với các phim kinh phí lớn khác như Transformers 2 hayTerminator 4). Up cũng là phim kinh phí lớn hiếm hoi mà không phải làphần 2, phần 3, chuyển thể từ truyện tranh, làm lại từ show truyềnhình. Up cũng là phim không có gái đẹp, không có cháy nổ, không cóngười máy biến hình, không có chuyện tình yêu lâm ly bi đát (à có,trong 10 phút đầu tiên, chuyện tình của Carl và Ellie được kể ngắn gọn,giản dị mà cảm động). Nói tất cả những điều này để thấy rằng hãng Pixarlà một hãng phim hoạt hình dũng cảm. Họ đầu tư 175 triệu đôla để thựchiện một bộ phim rất nguyên bản, rất độc đáo, và hầu như không có nhữngyếu tố đảm bảo tính thành công về thương mại. Họ chỉ có một ngôi saoduy nhất - chính là tên tuổi của Pixar.

2. Có một yếu tố mang tính 'trào lưu thương mại' trong Up. Thế nhưng,trên thực tế, khi vàp tay của Pixar. yếu tố này mang tính thử nghiệm/khám phá/ sáng tạo về mặt công nghệ nhiều hơn là tính câu khách, giậtgân, đua đòi trào lưu: 3-D. (Giải thích ở đây một chút, vì nhiều bạnlẫn lộn giữa phim 3D và phim 3-D. Phim 3D là phim hoạt hình có các hìnhkhối được dựng thành khối ba chiều, như các phim hoạt hình của Pixartrước nay mình vẫn xem, nhưng các khối 3 chiều này vẫn nằm trong khônggian 2D của màn hình. Phim 3-D là phim mà các hình khối vượt ra khỏigiới hạn của màn hình 2D nhờ vào hỗ trợ của mắt kính, khiến cho ngườixem cảm giác như các hình khối trong phim nằm ngay trước mặt mình. Ngàyxưa các phim 3-D không dài vì công nghệ cũ là mắt kính 2 màu xanh đỏrất nhức mắt nếu nhìn lâu, nhưng với công nghệ mới, mắt kính hoàn toàntrong suốt không màu giúp cho người xem thấy dễ chịu hơn. Trong vài nămtới, có thể sẽ có cả phim ba chiều không cần tới mắt kính với máy phóngphóng ra hình ảnh 3 chiều tương tự như khi con R2D2 phóng hình côngchúa Leia trong phim Star Wars. Tui đã thấy tận mắt cái công nghệ đó,muốn té xỉu luôn!)
Quay trở lại với Up. Nhiều phim 3-D khi ứng dụng công nghệ này thườngcó những cảnh tận dụng thế mạnh của 3-D là quăng đồ vật về phía ốngkính, dí sát mặt về ống kính, chĩa mũi nhọn về ống kính. Lý do: nhờ vàocông nghệ 3-D, khán giả tưởng các đồ vật bay về phía mình thật, và thếlà tha hồ mà né. Xem các phim kinh dị 3-D như Bloody Valentine chẳnghạn, thằng giết người phóng cái rìu một phát là cả rạp rú ré lên né quané lại rất nhiệt tình. Cuối năm nay có The Final Destination cũng chơi3-D, mới xem trailer đã thấy một đống các tiểu xảo để cho bà con xemphim 3-D tha hồ mà né. Thế nhưng, các tiểu xảo ấy không có trong Up.Các nhà làm phim của Up sử dụng công nghệ không gian ba chiều để tạo rađiều quan trọng nhất mà công nghệ này mang lại: không gian ba chiều!Nếu là một người hiểu về làm phim, đặc biệt là về quay phim, bạn sẽthấy Up 3-D đạt đến một trình độ kỹ thuật về chuyển động máy quay/ sửdụng các cỡ ống kính để tạo ra cảm giác không gian trong Up mạnh mẽ vàhiệu quả ra sao. Chẳng hạn trong những cú máy sử dụng ống kính dài, DOF(độ sâu ảnh trường) cực kỳ bén sắc và có thể thấy rõ từng lớp khônggian bị kéo sát lại với nhau, trong khi những cảnh toàn (đặc biệt khingọn thác hiện ra sau lớp mây bay), không gian hùng vĩ sâu hút được tạora khiến bạn cảm thấy như bạn thật sự có mặt ở đó...
3. Chỉ nói một chút về 3-D vậy thôi vì các bạn ở Việt Nam không có điềukiện để xem bản phim 3-D này. Vả lại, xem Up 2D hay 3-D cũng không quákhác biệt. Nhiều người thiệt ra cũng thích xem 2D hơn cho nó khoẻ đời.
Up cũng như các phim Pixar khác, cho phép người xem dẫu là đứa trẻ lênbảy hay ông già 70 có thể bay theo trí tưởng tượng của mình. Lần này,Up không có những nhân vật nữ chính vui nhộn, mất trí, đáng yêu, mạnhmẽ, hay hung dữ, mà thay vào đó là ông già khó chịu 78 tuổi và mộtthằng nhỏ châu Á 8 tuổi ngô nghê. Khi xem trailer của phim, tui đã tựhỏi: ai sẽ muốn xem một bộ phim không có gái mà chỉ quanh đi quẩn lạivới một ông già và một đứa trẻ? Tui nhầm, bởi đây là một phim củaPixar, kịch bản rất trí tuệ và hài hước, lời thoại rất trau chuốt vàđầy ý nghĩa, tình cảm rất chân thật và xúc động, nhân vật rất đờithường và tự nhiên, và tất cả những thứ đó đã đủ để giữ chân tui lạisuốt gần 2 tiếng đồng hồ, kể cả ngồi xem phần end credit cực kỳ sángtạo và thú vị. Những nhân vật phụ như con chó Doug, con chim Kevin, lũchó xấu xa ngu ngốc hay nhà thám hiểm đại tài Charles Munzt được khắchoạ tính cách rõ nét. Xúc động, hài hước, hồi hộp, Up không chỉ là mộtphim hè giải trí vui vẻ mà nó xứng đáng có được một đề cử Oscar chophim xuất sắc nhất năm nay (nhất là khi số lượng đề cử Oscar đã lên consố 10 phim).


Up là một bộ phim về giữ lời hứa và về trách nhiệm sống. Carl có mộtlời hứa với người bạn gái từ thưở ấu thơ, người đã đồng cam cộng khổvới ông suốt chiều dài cuộc đời, người đã chia sẻ yêu thương và hạnhphúc của một gia đình nhỏ, rằng một ngày nào đó họ sẽ xây ngôi nhà trênđỉnh ngọc thác Thiên đường đánh mất. Charles Munzt cũng có một lời hứa:sẽ chứng minh cho thế giới thấy sự tồn tại của loài chim khổng lồ. NhócRussell cũng có một lời hứa: phải giúp ông già Carl 'cross something'...

Một trong những đoạn thoại mà tui vô cùng yêu thích trong phim này,mà phải xem đến lần thứ hai tui mới để ý, chính là khi cậu nhóc Russellxuất hiện.
Russell: Good afternoon. Are you in need of any assistance today, sir?
Carl Fredricksen: No.
Russell: I could help you cross the street.
Carl Fredricksen: No.
Russell: I could help you cross your yard?
Carl Fredricksen: No.
Russell: I could help you cross...
Carl Fredricksen: No!
[closes the door on Russell's foot]
Russell: Ow.

http://www.youtube.com/watch?v=nwPMKcYEkmw (xem chi tiết đoạn thoại)

Russell muốn giúp Carl 'cross the street, cross the yard', nhưng Carltừ chối. Thế nhưng, chính Russell đã giúp Carl thực hiện lời hứa củamình với Ellie. Chính Russell đã giúp Carl một việc quan trọng hơncross the street hay cross the yard: cậu giúp Carl "cross his heart".(Xin lỗi không dịch được đoạn này, và tui không biết hãng nào nhập phimnày về dịch chơi chữ này như thế nào). Đó là lời thề mà Carl từng hứavới Ellie... cross your heart...
Và Pixar cũng đã giữ được lời hứa của họ với khán giả: không làm một bộ phim tồi chỉ để tung ra kịp vào dịp hè hốt bạc....

I LOVE PIXAR
I LOVE DISNEY




Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

Con đường gian khổ đến Phú Mỹ Hưng

Bông 10 giờ chụp ở PMH nè!!!

Sáng hôm nay mình lóc cóc qua Phú Mỹ Hưng. Từ trước đến nay hễ qua đó

10 lần là chạy lạc tùm lum hết 10 lần (trừ 2 lần dc 8 Cường chở đi giùm), vì vậy nên tối hwa với sáng nay đã lên Internet search đường đi thật kỹ... (bản đồ giấy ko tới dc khu này, thế mới khổ)

Sau khi ngâm cứu mình quyết định đi từ Nguyễn Thị Định - quốc lộ 25B qua cầu Phú Mỹ tới quận 7 bởi zì:

- Nghe đồn là đường tắt đi ngắn hơn 10km, với lại còn đang cấm container với xe tải nên đường vắng

- Hôm bữa có đi đường này với chị Phượng qua trường MN Nam SG rồi

Thế là bạn Chuột cẩn thận ghi đường đi đến PMH ra 3 tờ giấy (cho chắc ăn)

8h30 bạn Chuột hí hửng lên đường, bon bon đến ngã 3 Cát Lái quẹo vào Nguyễn Thị Định... và bi kịch bắt đầu từ đây...

Nguyễn Thị Định là đường dẫn vào cảng Cát Lái, nơi xe hàng, xe container ra vào thường xuyên, mà đường thì bé tẹo chỉ đủ 2 làn xe. Bạn Chuột vừa sợ container, vừa yếu tay lái, vừa nhát chạy xe... xe lớn thì chạy ầm ầm, bấm còi um sùm, lấn qua lấn lại vừa chạy vừa muốn khóc. Mà chạy hoài chạy hoài ko thấy cái bảng nào chỉ đường đến cầu Phú Mỹ, đường sá thì vắng tanh, trong bụng cực kỳ hốt hoảng...

Cũng may cuối cùng cũng bò được tới cầu Phú Mỹ... có mỗi cái cầu thì đẹp, đường sá 2 bên cầu xấu xí thấy gớm mà bọn chúng chỉ tập trung xây cái trạm thu phí

Bạn Chuột vốn rất sợ chạy qua cầu, mà từ quận 9 qua quận 7 hay từ quận 7 zìa quận 4 đều phải chạy qua 4, 5 cây cầu ôi thôi vừa chạy vừa run cầm cập

Ta nói chạy qua cầu Phú Mỹ hết đường Nguyễn Văn Quỳ tới 1 giao lộ lớn thì bí, ko biết nên chạy thẳng hay quẹo Huỳnh Tấn Phát. Hỏi 1 ông bác đứng gần đó thì ổng ko biết đường... căng mắt nhìn qua phía bên kia đường thì có 1 tấm bảng ghi cầu đa khoa đang xây dựng, sực nhớ bản đồ có ghi là chạy qua cầu Đa khoa nên nhắm mắt chạy theo bà con cô bác thẳng qua ngã 4 luôn, thì ra đó là đường Nguyễn Thị Thập

Đúng là giữa bản đồ và thực tiễn cách nhau 1000 mét

Qua cầu Đa Khoa tới Nguyễn V Linh bon bon tới khu PMH, "cơn ác mộng" bắt đầu... không 1 bảng chỉ đường nào hết, toàn là nhà với nhà... vừa đứng lại để suy nghĩ thì gặp ngay 1 ông anh tới hỏi đường, may là hỏi BV FV nên biết đường mà chỉ ổng...

Còn mình thì hỡi ôi... đúng là đau thương, mấy cô chú lao công thì ko ai biết 1 đường nào, mấy thằng bảo vệ chỉ khá hơn 1 tí teo là biết mỗi cái đường nơi nó đứng gác, mấy ông đi xe hơi thì ác hơn chỉ đường lộn nữa chứ. Chạy từ Q9 - Q7 mất 30', còn đi kiếm cái địa chỉ trong khu PMH mất 30' nữa

Đường gì mà xây tùm lum, bảng tên đường thì bé tí tẹo, nhà cửa thì toàn cao ốc to đùng mà ko có ghi địa chỉ... hỏi đường thì ko ai biết, chạy vòng vòng muốn ná thở, đầu óc quay mòng mòng luôn ...may phước là cuối cùng cũng có người biết cái đường mình muốn kiếm...

Tới nơi thở phào 1 cái... ở đó có 1 miếng vườn nhỏ trồng hoa mười giờ đủ màu sắc, mình lấy máy ra chụp vài pô thư giãn. Bác bảo vệ dễ thương cho mình ngắt mấy cọng về trồng

Chưa gì đã hơn 9h30 phải về ngay vì bữa nay mami đi từ thiện ở Bình Thuận ko ai coi nhà... chạy ù 1 phát nhắm mắt vượt qua nỗi sợ hãi băng qua 2 ngã tư lớn xe cộ chạy lúc nhúc tùm lum, chạy 1 hơi thì gặp đường cụt... hỏi người ta đường Nguyễn V Linh ở đâu thì, he he, là cái ngã 4 mình mới chạy qua đó. Thế là lụi cụi quay trở lại... ta nói chạy tán loạn tùm lum cuối cùng cũng ra được Trần Xuân Soạn để zìa quận 4

Đường trở về bạn Chuột sau khi đắn đo suy nghĩ đã chọn đường vòng từ Q4 zìa Q1 qua cầu SG zìa nhà cho bình an dẫu tgian lâu gấp đôi

Tới Trần Xuân Soạn, xe tải chạy rần rần sợ quá lên gaz ba chưn bốn cẳng 2 bánh xe chạy vù qua theo mấy cái xe máy... chạy qua rùi mới biết là đáng lẽ phải lên cầu Tân Thuận 2 thì mình chạy nhầm... vậy là lót lót vòng vèo để lên cầu Tân Thuận 1 để zìa Ng Tất Thành

Về tới nhà là 2 đứa nhóc cũng vừa đi học zìa đứng chờ trước cửa

Đầu óc quay mòng mòng nhức như búa bổ từ sáng tới giờ vẫn chưa hết

Uống viên thuốc panadol đỏ rồi mà hổng xi nhê chi ráo...

Thôi ngừng ziết đi học...........

GS Nguyễn Văn Tuấn: Thư gửi Bộ Y tế Úc xin viện trợ Vaccine phòng covid

 Ngày 26-7-2021 Hôm nay nhận được một lá thư từ Bộ Y tế Úc, với một chút hi vọng về chuyện vaccine. (xem thư đính kèm email) Các bạn có lẽ c...