Lá thư hải ngoại
Ngày hết quê xa vạn dặm trường….
Trần Tuyết Hoa
[trích …]
Anh Hai văn nghệ Trần Văn Khê ở Paris lại gọi điện ngay vào ngày mùng một chúc Tết một câu: “Em ơi, anh Hai bị bịnh tiểu đường nên không dám ăn nhiều, đêm giao thừa ngồi nhâm nhi mấy lát mứt gừng, vừa uống trà vừa viết lách sau khi thưởng thức một góc bánh chưng do gia đình em gói. Thật tuyệt! Cám ơn các em các cháu đã cho anh Hai cái không khí Tết của Việt
Tôi chúc Tết lại anh và nói: “Được anh Hai khen tụi em mừng. Anh Hai biết không, cháu Thái Hòa ngồi cnah nồi bánh chưng ngoài vườn suốt đêm vừa hát nhạc Trịnh Công Sơn cho đỡ lạnh đó, vui không? Chắc anh Hai còn nhớ hai câu thơ của Thiền sư Mãn Giác mà anh thường ngâm nga:
“Mạc vị Xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
(Đừng tưởng Xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai)
Phải chăng cành mai đó là hơi ấm, là tinh thần của những người con đất Việt đang sống xa quê trên xứ người vào những ngày cuối năm nhung nhớ cội nguồn. Ai cũng muốn vươn lên một sức sống mới để con chái được kế thừa cái “nghệ thuật sống đẹp” của ông cha mình ngày xưa, những ngày đón Xuân ăn Tết dân tộc trên quê hương hay ở đâu đó trên quê người.
Cuối đông Giáp Thân
Tạp chí Kiến thức ngày nay số đặc biệt tất niên
Số 522 (10/2/2005)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét