Món quà của Thượng Đế
Thượng Đế đặt nó vào đôi tay chị trong một ngày hè ấm áp. Cả người chị rung lên một xúc cảm lạ lẫm khi nhìn thấy dáng vẻ mỏng manh của nó. Đó là một món quà vô cùng đặc biệt mà Thượng Đế đã tin tưởng trao cho chị.
Một món quà mà rồi vào một ngày nào đó sẽ thuộc về thế giới này. Trước khi đến ngày ấy, Ngài bảo rằng chị sẽ là người bảo vệ, chở che cho nó. Người phụ nữ trẻ đáp rằng chị đã hiểu được điều ấy và cung kính mang món quà về nhà, quyết tâm sẽ xứng đáng với niềm tin tưởng mà Thượng Đế đã dành cho chị.
Đầu tiên, chị không rời mắt khỏi nó, bảo vệ nó khỏi những điều mà chị cho là có thể gây tổn hại; chị dõi theo với tâm trạng bồn chồn không yên mỗi khi nó bước ra khỏi chiếc kén ấm êm mà chị đã âu yếm đặt nó vào. Nhưng rồi, người phụ nữ bắt đầu nhận ra rằng chị không thể che chở nó mãi trong đời. Nó cần phải học cách đấu tranh với những gai góc của cuộc đời để lớn lên vững vàng. Và thế là bằng sự quan tâm sâu sắc của mình, chị cho nó có thêm khoảng trống...đủ để nó tự mình lớn lên một cách tự nhiên và thoải mái.
Một ngày nọ, chị nhận ra rằng món quà của chị đã thay đổi thật nhiều. Nó không còn dáng vẻ yếu đuối, mỏng manh nữa. Giờ đây, nó đã lớn mạnh và vững chãi, như thể đang chứa đựng một sức mạnh bên trong. Theo thời gian, chị chứng kiến thấy món quà đã trở nên mạnh mẽ và cứng cáp hơn. Từ sâu thẳm trái tim, chị biết rằng thời gian được bên cạnh món quà của mình chẳng còn bao lâu nữa.
Cái ngày không thể tránh khỏi ấy cũng đến khi Thượng Đế trở lại để mang món quà đi và đặt nó vào thế giới. Người phụ nữ cảm thấy một nỗi buồn thẳm sâu bởi chị sẽ còn nhớ mãi sự hiện diện của nó trong đời. Với lòng biết ơn chân thành, chị cảm tạ Thượng Đế đã cho chị đặc quyền được trông nom món quà quý giá trong suốt chừng ấy năm. Vươn thẳng đôi vai, chị ngẩng cao đầu tự hào, biết rằng thực sự nó là một món quà rất đặc biệt. Món quà ấy sẽ hòa nhập với vẻ đẹp và tinh hoa của thế giới xung quanh mình. Và thế là Người Mẹ đã để cho Con của mình bước vào đời.
The gift of the Gods
It was a warm summer day when the gods placed it in her hands. She trembled with a strange emotion as she saw how fragile it appeared. This was a very special gift the gods were entrusting to her. A gift that would one day belong to the world. Until then, they instructed her, she was to be its guardian and protector. The woman said she understood and reverently took it home, determined to live up to the faith the gods had placed in her.
At first, she barely let it out of her sight, protecting it from anything she perceived to be harmful to its well-being; watching with fear in her heart when it was exposed to the environment outside of the sheltered cocoon she had formed around it. But the woman began to realize that she could
not shelter it forever. It needed to learn to survive the harsh elements in order to grow strong. So with gentle care she gave it more space to grow... enough to allow it to grow wild and untamed.
One day, she became aware of how much the gift had changed. It no longer had a look of vulnerability about it. Now it seemed to glow with strength and steadiness, almost as if it were developing a power within. Month after month she watched as it became stronger and more powerful. She knew deep within her heart that her time with the gift was nearing an end.
The inevitable day arrived when the gods came to take the gift and present it to the world. The woman felt a deep sadness, for she would miss its constant presence in her life. With heartfelt gratitude she thanked the gods for allowing her the privilege of watching over the precious gift for so many years. Straightening her shoulders, she stood proud, knowing that it was, indeed, a very special gift. One that would add to the beauty and essence of the world around it. And the mother let her child go.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét