Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008

Nhà văn Pháp Marc Levy: Tôi bắt đầu từ câu chuyện kể cho con...

Bài viết thực hiện từ tháng 2.2008

Nhận cú điện thoại Marc Levy gọi lúc 1 giờ sáng từ London, tôi có cảm giác như nền đất dưới chân mềm nhũn ra. Cứ ngỡ như mình hãy còn là một cô bé mới lớn, lần đầu tiên được tiếp xúc với thần tượng. Đầu dây bên kia là Marc Levy, tiểu thuyết gia người Pháp của những cuốn tiểu thuyết lãng mạn đang được các quý bà, quý cô khắp thế giới say sưa bàn tán quanh bàn cà phê.

Thực ra Marc Levy cũng không phải là thần tượng của tôi. Tôi chỉ yêu mến văn chương cũng như những câu chuyện tình yêu đẹp lấp lánh như pha lê của ông. Giọng nói trầm ấm của người đàn ông này khiến tôi cảm thấy lâng lâng kỳ lạ. Một sức quyến rũ mê hồn từ lối phát âm tiếng Anh đặc trưng kiểu Pháp. Từ trước đến nay, tôi vẫn tin rằng giọng nói của một người có thể chuyển tải thông tin về tính cách của người đó. Giọng Marc trầm ấm và du dương như văn của ông. Tôi ngạc nhiên khi Marc gọi tên Việt Nam của tôi, vốn rất khó phát âm đối với người nước ngoài một cách chuẩn xác. "Quỳnh Như, hy vọng cô chưa ngủ, cô muốn bắt đầu cuộc phỏng vấn của chúng ta  như thế nào?". 

Đêm ấy, sau cuộc đàm thoại với Marc, tôi không ngủ được. 4 giờ sáng, tôi email cho ông liền một mạch 20 câu hỏi khác. Khoảng hơn một tháng sau, Marc Levy gởi cho tôi một đĩa CD thu âm những câu trả lời cho tôi bằng chính giọng nói của ông. Đĩa CD còn kèm theo những bức hình ông chụp bên bàn cà phê buổi sáng. Nhìn dấu bưu điện, tôi biết rằng Marc gởi đĩa chiếc đĩa này từ văn phòng của mình ở London. Sau đây là một số câu trả lời của Marc, trích ra từ CD này và một cuộc trao đổi khác nữa giữa chúng tôi:

* Bước ngoặt nào đã dẫn ông đến nghiệp văn chương với tác phẩm đầu tay Nếu em không phải là giấc mơ?

- Mọi chuyện bắt đầu vào những đêm tôi kể chuyện cho đứa con trai tên Louis của tôi trước giờ nó đi ngủ. Mỗi đêm, tôi phải bịa ra phần tiếp theo của câu chuyện tối hôm trước. Thằng bé rất chăm chú nghe và dễ dàng phát hiện ra những lỗ hổng mỗi khi tôi quên một chi tiết nào đó. Vậy là khi Louis ngủ say, tôi phải ngồi xuống để viết ra phần nối tiếp cho đêm sau. Cứ mãi như thế cho đến khi thằng bé tròn 9 tuổi. Tôi hiểu rằng Louis càng ngày càng thích thú với tiết mục kể chuyện đêm khuya của cha. Bỗng dưng trong đầu tôi xuất hiện ý nghĩ điên rồ rằng tôi sẽ viết ra một câu chuyện để kể cho nó nghe vào lúc nó là một người đàn ông trưởng thành. Thay vì kể cho con nghe những chuyện thần tiên, tôi sẽ kể một câu chuyện mang tính đời thực hơn. Tôi nghĩ rằng, mấy chục năm sau tôi mới đưa nó cho Louis xem. Tôi hình dung con tôi lúc ấy ắt ở độ tuổi 35-37, hệt như tôi lúc bắt đầu viết ra câu chuyện và chúng tôi sẽ mãi coi nhau như những người bạn thân nhất trên đời. Tiểu thuyết Nếu em không phải là giấc mơ... đã ra đời như thế vào năm 1998.

* Nhưng để  một câu chuyện viết riêng cho con trai trở thành một tiểu thuyết bán chạy không phải điều đơn giản. Bằng cách nào, ông khiến nhà xuất bản lưu ý đến nó?

- Tôi có may mắn là thừa hưởng một chút "mực" trong máu. Cha tôi từng viết một cuốn sách được liệt vào hàng best selling vào năm 1977. Tôi còn có người chị làm nghề viết kịch bản. Chị tôi đã đưa cuốn sách cho nhà xuất bản Éditions Robert Laffont. 8 ngày sau, chị tôi nói nó sẽ được đem đi in. Tôi thậm chí không thể tin nổi và phải tự mình gọi điện đến nhà xuất bản để kiểm tra thông tin. Lúc ấy tôi vừa vui sướng, vừa lo sợ. Dù gì, câu chuyện này tôi viết về người đàn ông mà tôi muốn con trai mình sẽ trở thành sau nhiều năm nữa. Nếu được xuất bản, cuốn sách sẽ chẳng là chuyện riêng tư giữa cha con chúng tôi. Vốn là người nhút nhát,  nên lúc đó tôi cứ băn khoăn mãi việc làm này có đúng đắn không nữa. 

* Cuốn Nếu em không phải là giấc mơ đã rất thành công. Phần tiếp theo của nó là Gặp lại cũng được đón nhận rất nồng nhiệt. Hollywood đã gộp 2 phần này để dựng thành phim Just Like Heaven (Như ở thiên đàng) phải không?

- Các vị ở Hollywood làm phim theo phong cách của Mỹ. Tôi nghĩ rằng sách của tôi mà được dựng theo trường phái phim châu Âu thì sẽ khác. Dẫu sao, tôi cũng rất vui khi sách của tôi được dựng thành phim. Tôi cũng có dịp gặp gỡ đoàn làm phim. Tôi nghĩ Reese Witherspoon đóng vai nữ chính trong phim rất đạt. Hiện tại, tôi cũng nghe đâu đó có một dự án làm phim dựa trên cuốn Bạn tôi, tình tôi.

@ Bình Loạn: tình cờ hồi đầu năm, bật tivi lên, vừa xem chưa được 1 phút mình đã biết chắc đây là tiểu thuyết "nếu em không phải là giấc mơ của Marc Levy... thích thú ngồi xem... xem hết thì vô cùng bực bội, sau đó đọc bài viết này trên báo Thanh Niên thì thấy tác giả cũng đồng tình

1 bộ tiểu thuyết lãng mạn như thế mà bị Holywood bóp méo thành 1 bộ phim toàn những pha hành động, các chi tiết đắt giá trong bộ sách bị bỏ qua hoặc thoáng qua, không nhấn mạnh. 2 diễn viên chính thì thật là khủng khiếp... Ôi Arthur & Laura

* Thời thơ ấu của Marc Levy như thế nào?

- Gia đình tôi lúc nhỏ không khá giả gì lắm. Sau chiến tranh, bố tôi kiếm sống bằng nghề bán áo sơ mi. Mẹ tôi làm việc cho một công ty bất động sản lúc tôi ra đời. Khi đi học, chưa bao giờ tôi là học sinh giỏi trong lớp. Nói thế không có nghĩa là tôi học dở tệ nhưng tôi hay mơ mộng nhìn qua cửa sổ lúc thầy giảng bài. Tôi trải qua những tháng ngày tuổi thơ tươi đẹp bên bờ biển miền Nam nước Pháp nên tôi yêu biển lắm. Tôi đi mọi nơi trên thế giới này cốt chỉ để tìm ra nơi chốn bình yên để sống nốt quãng đời còn lại.

* Làm thế nào mà ông thu xếp cuộc sống bận rộn của một nhà văn nổi tiếng để làm một người chồng, người cha tốt? 

- Tôi là người đàn ông đã có vợ và một con. Tôi chẳng quan tâm mấy đến việc trở thành một nhà văn nổi tiếng. Khi chết, tôi chỉ mong bạn bè và những người thân của tôi nói với tôi rằng tôi đã sống trọn vẹn với nghĩa vụ của một người bạn, người chồng, người cha tốt. Việc cố gắng sống để trở thành người hoàn hảo đối với tôi là một việc nhàm chán hết sức. Tôi không muốn mình là người hoàn hảo.

* Câu hỏi cuối cùng, ông có điều gì muốn nói với độc giả Báo Thanh Niên?  

- Sang năm 2008, chắc chắn tôi sẽ thu xếp thời gian đến Việt Nam để quảng bá cho một cuốn sách mới của mình. Nhưng tôi xin phép chưa thể tiết lộ thời gian cụ thể vì việc chọn ngày giờ đi còn phụ thuộc vào nhiều thứ khác. Tôi sẽ bàn bạc với nhà xuất bản của tôi để thực hiện chuyến thăm đất nước của bạn vào năm nay. Tôi rất tò mò về Việt Nam vì tôi có một cô bạn rất thân tự nhận mình "nghiện" Việt Nam quá đỗi. Cô ấy năm nào cũng đến Việt Nam và khi trở về lại châu Âu sau mỗi chuyến đi cô ấy lại kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện lý thú về đất nước này. Hiện tại, tôi đang thực hiện chương trình giới thiệu sách và ký tặng cuốn sách mới có tên Children of Freedom (tạm dịch: Những đứa trẻ của tự do) ở nhiều quốc gia.

Sinh vào ngày 16.10 năm 1961 tại Boulogne-Billancourt, thuộc nước Pháp, Marc Levy là một trong những nhà văn lãng mạn đương thời nổi tiếng nhất của xứ Gaulois. Sách của ông đã được dịch sang 38 ngôn ngữ và tiêu thụ hơn 13 triệu bản trên toàn thế giới. Vài năm trở lại đây, độc giả Việt Nam đã quen thuộc với những tác phẩm bán chạy của Marc Levy được dịch sang tiếng Việt như Nếu em không phải là giấc mơ..., Em ở đâu?, Bảy ngày cho mãi mãi, Kiếp sau, Gặp lại, Bạn tôi tình tôi...

Quỳnh Như (thực hiện)

04/02/2008

http://www.thanhnien.com.vn/News/0108/Pages/200806/225588.aspx


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

GS Nguyễn Văn Tuấn: Thư gửi Bộ Y tế Úc xin viện trợ Vaccine phòng covid

 Ngày 26-7-2021 Hôm nay nhận được một lá thư từ Bộ Y tế Úc, với một chút hi vọng về chuyện vaccine. (xem thư đính kèm email) Các bạn có lẽ c...